Có thể chờ đợi mãi một người được không?
Không phải cứ nói yêu là có thể yêu, không phải cứ ở bên thì sẽ là thuộc về. Một cô gái từng bị tổn thương cần một khoảng thời gian khá dài để có bắt đầu cho một chuyện tình mới, cô ấy lo sợ rằng một lần nữa nỗi đau lại ngự trị trong tim.
Tôi rất sợ, thực sự rất sợ, sợ một người lại bỏ một người đi. Tôi sợ nhìn thấy sự chia ly một lần nữa, sợ tất cả những đổi thay của một người, sợ cái quay lưng mà không một lần ngoảnh lại, để phía sau là cả một nỗi đau kéo dài, nhói buốt tận tim gan!
Vết thương vẫn chưa lành, tôi sợ rằng nó lại một lần nữa thêm sâu, vết thương ấy sẽ ngày một lở loét, ăn sâu vào từng thớ tế bào của con tim, không bao giờ lành lại. Có những nỗi đau đang lớn, cứ ngày một lớn hơn, dày vò, rỉ rên, đục khoét tất cả ngõ ngách của tâm hồn. Tàn lụi, mục rỗng!
Tôi không biết tôi rồi sẽ ra sao khi một lần nữa tôi yếu lòng mà đón nhận một yêu thương mới, rồi khi tôi mở lòng thì yêu thương lại rời xa tôi? Tôi rất sợ, sợ một lúc nào đó tôi yêu người đó, người đó lại rời bỏ tôi. Tôi lo tôi sẽ không thể mạnh mẽ được như khi tôi đã từng. Ừ, tôi đã rất cố gắng, rất cố gắng để vượt qua được nỗi đau của đời mình, cố gắng qua những tháng ngày chỉ một mình ôm lấy mình mà khóc. Ngày yêu thương tan vỡ, người ấy bỏ tôi đi, cũng là ngày tôi trút hết nước mắt cho một cuộc tình, là ngày tôi trả lại tất cả cho tuyệt vọng, cho đớn đau, nhung nhớ. Giờ đây, khi ai đó nói yêu tôi, tôi đều thấy sợ, trong lòng nổi lên nỗi lo lắng tới cực cùng.
Tôi đã chọn cho mình cái quyền im lặng, mà nếu không im lặng thì tôi biết phải làm gì. Tôi sẽ chạy đến bên người ấy, nói thật to rằng tôi nhớ người biết bao nhiêu, yêu người tới nhường nào khi mà ở đó không phải chỉ có tôi và người, bên người giờ đã có một ai đó rồi, người và ai đó sẽ là tất cả, là sự sống, là hơi thở, là sinh mệnh của đời nhau, y như trước kia chúng ta đã từng!
Đau, thực sự tôi rất đau. Trái tim tôi như vỡ ra thành trăm mảnh, dù có cố gắng nhặt nhạnh và sắp xếp, gán ghép lại thế nào thì cũng chẳng bao giờ có thể lành lặn được như trước đây. Nó – đã chịu quá nhiều tổn thương rồi!
Tôi đã chờ, chờ một người đã bỏ tôi đi. Còn giờ đây, người nói yêu tôi của hiện tại, người có thể chờ đợi tôi không? Người có thể giúp tôi quên đi những đớn đau, quên đi những nỗi buồn, có thể ở bên tôi xoa dịu đi vết thương tôi đang giữ… Người có làm được không?
Khi yêu một cô gái đã từng bị tổn thương, chắc hẳn người sẽ phải vất vả nhiều lắm, người sẽ mệt mỏi với những suy nghĩ của cô ấy, rồi người sẽ không kiềm chế được những bực dọc, những cảm xúc mà dần rời xa cô ấy? Người có cảm nhận được nỗi đau mà cô ấy đã chịu đựng hay không?
Không phải cứ nói yêu là có thể yêu, không phải cứ ở bên thì sẽ là thuộc về. Một cô gái từng bị tổn thương cần một khoảng thời gian khá dài để có bắt đầu cho một chuyện tình mới, cô ấy lo sợ rằng một lần nữa nỗi đau lại ngự trị trong tim, sẽ đau lắm, và cô sẽ chẳng thể gắng gượng chịu đựng được thêm một lần nữa. Thế nên, cô ấy luôn đóng chặt cánh cửa của trái tim mình, cô ấy xa lánh với những thương yêu, cô ấy khép mình vào cô đơn và lặng lẽ, chỉ vì đau một lần là đủ rồi, cô ấy không muốn một lần nữa sống mà như thể đã chết đi.
Ừ. Là thương yêu bằng tất cả những gì mà tôi có, tôi đã yêu một người chẳng màng nghĩ suy. Yêu là cứ yêu thôi, tôi muốn sống trọn vẹn cho những phút giây hạnh phúc nhất, và giờ đây tôi muốn được đau tất cả các nỗi đau gộp lại để trả hết cho một lần quay lưng khi người của một thời buông bỏ.
Yêu thương rồi sẽ lại tới, có phải không?
Khi ấy, người mới à, người sẽ yêu tôi chứ? Người có thể chờ đợi mãi một người được không? Người sẽ không bỏ rơi tôi chứ? Người sẽ ở bên tôi, ôm trọn tôi vào lòng, vỗ về tôi những khi tôi hờn giận, hay người sẽ nhẹ hôn lên môi tôi những lúc lòng chênh chao chứ?
Người có bỏ tôi mà đi như ai đó đã từng không?
[…]
“Hãy cứ đi về nơi xa đó
Nhưng đừng đi quá xa vời
Để tôi được dõi theo người
Đừng nói không tin vì đã bao giờ bắt tin
Hãy cứ nghe tôi khi tôi nói tôi tin ngườiĐể tôi mãi tin và bước tiếp trên cuộc đời
Làm ơn, làm ơn
Đừng nói chia tay vì đã bao giờ nói yêu
Hãy cứ lặng yên khi tôi nói tôi yêu người
Để tôi được sống với ước mơ, được yêu mãi.”
(Làm ơn – Trần Trung Đức)
Làm ơn, khi đã thương, đã yêu, người đừng làm tôi tổn thương. Tôi sợ rằng bản thân sẽ chẳng thể gắng gượng và tin yêu thêm một lần nào được nữa.
“Đừng rời xa tôi vì tôi lỡ yêu người mất rồi!”